Movatterモバイル変換


[0]ホーム

URL:


Bước tới nội dung
WikipediaBách khoa toàn thư mở
Tìm kiếm

Ulysses S. Grant

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
(Đổi hướng từUlysses Grant)
Đối với các định nghĩa khác, xemUlysses (định hướng).
Ulysses S. Grant
Chân dung Grant doMathew Brady chụp,k. 1870–1880

Tổng thống thứ 18 của Hoa Kỳ
Nhiệm kỳ
4 tháng 3 năm1869 – 4 tháng 3 năm1877
8 năm, 0 ngày
Phó Tổng thống
Tiền nhiệmAndrew Johnson
Kế nhiệmRutherford B. Hayes
Tướng tư lệnh Lục quân Hoa Kỳ
Nhiệm kỳ
9 tháng 3 năm 1864 – 4 tháng 3 năm 1869
Tổng thống
Tiền nhiệmHenry W. Halleck
Kế nhiệmWilliam Tecumseh Sherman
QuyềnBộ trưởng Chiến tranh Hoa Kỳ
Nhiệm kỳ
12 tháng 8 năm 1867 – 14 tháng 1 năm 1868
Tổng thốngAndrew Johnson
Tiền nhiệmEdwin Stanton
Kế nhiệmEdwin Stanton
Thông tin cá nhân
Sinh
Hiram Ulysses Grant

(1822-04-27)27 tháng 4, 1822
Point Pleasant, Ohio, Hoa Kỳ
Mất23 tháng 7, 1885(1885-07-23) (63 tuổi)
Wilton, New York, Hoa Kỳ
Nơi an nghỉLăng mộ Grant, Thành phố New York
Đảng chính trịCộng hòa
Phối ngẫu
Julia Dent (cưới 1848)
Con cái
Cha mẹ
Giáo dụcHọc viện Quân sự Hoa Kỳ (B.S.)
Nghề nghiệp
  • Sĩ quan quân đội
  • chính trị gia
Chữ ký
Phục vụ trong quân đội
Biệt danh
  • Sam
  • Đầu hàng vô điều kiện
Phục vụ
Cấp bậc
Chỉ huy
Tham chiến

Ulysses S. Grant (tên khai sinhHiram Ulysses Grant;/ˈhrəmjuːˈlɪsz/HY-rəm yoo-LISS-eez; 27 tháng 4 năm 1822 – 23 tháng 7 năm 1885) là một sĩ quan quân đội và chính trị gia người Mỹ,tổng thống thứ 18 của Hoa Kỳ từ năm 1869 đến năm 1877. Với tư cáchTướng Tư lệnh, ông đã dẫn dắtLục quân Liên bang đến thắng lợi trong cuộcNội chiến Mỹ vào năm 1865 và sau đó giữ chứcBộ trưởng Chiến tranh Hoa Kỳ trong ngắn hạn. Sau này, khi trở thành Tổng thống, Grant là một nhà lãnh đạo dân quyền hiệu quả, ông đã ký ban hành dự luật thành lậpBộ Tư pháp và làm việc cùng với những ngườiCộng hòa cấp tiến để bảo vệ người Mỹ gốc Phi trong giai đoạnTái thiết.

Sinh ra và lớn lên ở Ohio, Grant theo học tạiWest Point và tốt nghiệp năm 1843, sau đó tiếp tục phục vụ xuất sắc trongChiến tranh Hoa Kỳ–México. Ông giải ngũ năm 1854, trở về cuộc sống dân sự trong tình cảnh nghèo khó. Vào năm 1861, ngay sau khi Nội chiến Mỹ bắt đầu, Grant gia nhập Lục quân Liên bang và nhanh chóng nổi lên trở thành một nhân vật quan trọng sau những chiến thắng ban đầu của Liên bang trênmặt trận miền Tây. Năm 1863, ông lãnh đạochiến dịch Vicksburg, giành được quyền kiểm soát dòngsông Mississippi, gây tổn thất nghiêm trọng cho Liên minh miền Nam. Tổng thốngAbraham Lincoln đã thăng ông lên hàmtrung tướng sauchiến thắng tại Chattanooga. Trong vòng 13 tháng, Grant đã chiến đấu vớiRobert E. Lee trongChiến dịch Overland gắn liền với thương vong lớn, kết thúc bằng việc bắt giữ quân đội của Leetại Appomattox, tại đây ông chính thức đầu hàng Grant. Năm 1866, Tổng thốngAndrew Johnson thăng Grant lên hàmThống tướng Lục quân. Sau đó, Grant công khai đoạn tuyệt với Johnson về các chính sách Tái thiết. Là một anh hùng chiến tranh và với tinh thần trách nhiệm cao, Grant đã được Đảng Cộng hòa nhất trí đề cử và sau đóđược bầu làm tổng thống vào năm 1868.

Trên cương vị tổng thống, Grant đã ổn định nền kinh tế quốc gia hậu chiến tranh, ủng hộ chính sách tái thiết của Quốc hội và phê chuẩnTu chính án thứ mười lăm, đồng thời khẩn trương truy tốKu Klux Klan. Dưới thời Grant, Liên bang đã được khôi phục hoàn toàn. Ông đã bổ nhiệm người Mỹ gốc Phi và người Mỹ gốc Do Thái vào các vị trí quan trọng trong chính quyền liên bang. Năm 1871, ông thành lậpỦy ban Dịch vụ Dân sự đầu tiên, đẩy mạnh hệ thống dịch vụ dân sự hơn bất kỳ vị tổng thống nào trước đây.Đảng Cộng hòa Tự do và Đảng Dân chủ đã thống nhất ủng hộ đối thủ của Grant trongcuộc bầu cử tổng thống năm 1872, nhưng ông đã tái đắc cử một cách dễ dàng.Cuộc khủng hoảng năm 1873 (Panic of 1873) đã đẩy đất nước vào tình trạng suy thoái kinh tế nghiêm trọng, dẫn đến việc Đảng Dân chủ giành được đa số ghế trong Hạ viện. Chính sách về người Mỹ bản địa của Grant là đồng hóa người da đỏ vào văn hóa Anh-Mỹ. Chính sách đối ngoại của ông chủ yếu là hòa bình, không có chiến tranh, và ông đã giải quyết khéo léovụ tranh chấpAlabama với Vương quốc Anh. Tuy nhiên, việc ông cố gắngsáp nhập Santo Domingo đã bị Thượng viện bác bỏ. Chính quyền Grant thường được nhớ đến chủ yếu vì một số vụ bê bối, nhưng nghiên cứu hiện đại đã đánh giá tích cực hơn các cải cách viên mà ông bổ nhiệm và các vụ kiện tụng được tiến hành. Trongcuộc bầu cử tổng thống năm 1876 gây tranh cãi gay gắt, Grant đã đóng vai trò giúp Quốc hội thông qua một thỏa thuận hòa bình.

Sau khi rời Nhà Trắng, Grant thực hiện một chuyến công du vòng quanh thế giới, gặp gỡ nhiều nhân vật nổi tiếng và trở thành tổng thống đầu tiên đi vòng quanh thế giới. Năm 1880, ông thất bại trong việc giành được đề cử tổng thống của Đảng Cộng hòa cho nhiệm kỳ thứ ba. Vào năm cuối đời, đối mặt với những khó khăn nghiêm trọng về tài chính và qua đời vì bệnhung thư vòm họng, Grant đã viếtcuốn hồi ký của mình, được xuất bản sau khi ông từ trần và trở thành một thành công lớn về mặt phê bình và tài chính. Vào thời điểm qua đời, ông được tôn vinh như là biểu tượng của sự thống nhất quốc gia. Do huyền thoại "Lost Cause" được lan truyền bởi những người ủng hộ Liên minh miền Nam vào cuối thế kỷ 20,đánh giá lịch sử cũng nhưxếp hạng về Grant và nhiệm kỳ tổng thống của ông đã bị ảnh hưởng đáng kể trước khi chúng được khôi phục lại vào thế kỷ 21. Những người chỉ trích Grant có cái nhìn tiêu cực về việc quản lý kinh tế không hiệu quả và sự tham nhũng trong chính phủ của ông, trong khi những người ngưỡng mộ ông đã nhấn mạnh chính sách hòa bìnhvới người Mỹ bản địa,thực hiện mạnh mẽ quyền dân sự và quyền bầu cử cho người Mỹ gốc Phi và bảo đảm miền Bắc và miền Nam là một quốc gia đoàn kết trong Liên bang.

Tiểu sử

[sửa |sửa mã nguồn]

Lớn lên ở bangOhio, chàng trai trẻ Grant sở hữu một tài năng thiên bẩm trong bộ môn cưỡi ngựa và điều này đã giúp anh rất nhiều trong sự nghiệp quân sự của mình. Ông được nhận vào học tạiWest Point và tốt nghiệp Học viện Quân sự này vào năm 1843. Trongchiến tranh Hoa Kỳ-Mexico, Grant đã cho mọi người thấy được ông là một người lính xuất chúng. Năm 1848, ông kết hôn vớiJulia Dent, và cùng với nhau họ có 4 người con. Grant đột ngột từ chức ở ủy ban quân đội vào năm 1854 và trở về sống trong sự nghèo khổ với gia đình của ông suốt 7 năm. Trong thời Nội chiến Hoa Kỳ, ông gia nhập quân đội Liên bang miền Bắc năm 1861 và chỉ huychiến dịch Vicksburg. Ông đã giúp quân Liên bang giành quyền kiểm soát vùngsông Mississippi vào năm 1863. Sau khi giành thắng lợi trongchiến dịch Chattanooga, Tổng thốngAbraham Lincoln phong ông chứcTrung tướng. Trong suốt 13 tháng, ông đã đối đầu vớiRobert E. Lee trong hai chiến dịch đẫm máu làOverlandRichmond-Petersburg. Vào ngày 9 tháng 4 năm 1865, Lee đã phải đầu hàng quân của Grant tại vùngAppomattox. Một tuần sau đó, khi Lincoln bịám sát, vàPhó Tổng thốngAndrew Johnson lên thay, vị tân Tổng thống đã đề Grant làmThống tướng Lục quân Hoa Kỳ vào năm 1866. Tuy nhiên, sau này Grant lại công khai đối lập với Johnson trong các chính sách Tái thiết. Ông dùng những đạo luật đượcQuốc hội thông qua mặc cho sự phủ quyết của Tổng thống Johnson để bảo đảm quyền công dân cho nhữngngười gốc Phi từng làmnô lệ trước đây.

Binh nghiệp

[sửa |sửa mã nguồn]
Quân hàmThống tướng Lục quân (thời nội chiến Thống tướng chỉ có 4 sao) của Grant 1866-1869

Ngày13 tháng 3 năm1861, Tổng thốngAbraham Lincoln phong Grant cấp bậcTrung tướng (tiếng Anh:Lieutenant General) với quân hàm mang 3 sao. Đây là cấp bậc cao nhất của quân đội Liên bang thời bấy giờ và Grant vị tướng đầu tiên thụ phong. Cấp bậc này được Quốc hội thông qua ngày 2 tháng 3 năm 1864.

Sau nội chiến, một lần nữa ông được thụ phong một cấp bậc mới vừa đặt ra vào ngày 25 tháng 7 năm 1880,Thống tướng Lục quân, lúc bấy giờ mang 4 sao.

Tổng thống Hoa Kỳ (1869-1877)

[sửa |sửa mã nguồn]

Grant là một anh hùng dân tộc và cũng là một chính trị gia bất đắc dĩ khi ông đượcĐảng Cộng hòa chọn ứng cử chức Tổng thống trong cuộcbầu cử năm 1868 và cuối cùng chiến thắng. Với cương vị Tổng thống, ông đã ổn định kinh tế quốc gia sau chiến tranh, cũng như thành lập Bộ Tư pháp Hoa Kỳ, và truy tố nhóm cực đoanKu Kux Klan. Ông bổ nhiệm những người Mỹ gốc phi vàgốc Do Thái cho các chức vụ quan trọng ở chính phủ liên bang. Năm 1871, ông thành lậpỦy ban Công vụ Hoa Kỳ. Những đảng viênCộng hòa Tự doDân chủ đã đứng sau ủng hộ cho đối thủ của Grant trong cuộc bầu cử Tổng thống năm 1872, nhưng Grant đã thuận lợi giành thắng lợi trong năm đó. Các chính sách của Grant liên quan đếnngười da đỏ gặt hái được nhiều thành công đồng thời cũng vấp phải thất bại. Trong việc đối ngoại, chính quyền Grant đã giải quyết ổn thỏa vụ đòibồi thườngAlabama từAnh nhưng lại gặp rắc rối khi muốn sáp nhậpCộng hòa Dominica ở vùngbiển Caribe vào lãnh thổ Hoa Kỳ. Trong thời của Grant, tham nhũng trong chính quyền nhánh hành pháp đã tạo nên nhiều tai tiếng, và nhiều thành viênNội các hoặc quan chức được Grant bổ nhiệm đã bị sa thải hoặc xin từ chức. CuộcKhủng hoảng năm 1873 đã khiến kinh tế quốc gia suy thoái nghiêm trọng và điều này đã tạo cơ hội cho Đảng Dân chủ lên kiểm soát phần lớnHạ viện Hoa Kỳ. Khi cuộc bầu cử Tổng thống năm 1876 gặp đầy tranh cãi, Grant đã tạo điều kiện cho Quốc hội phê chuẩn một thảo hiệp giúp xoa dịu tình hình.

Đời tư

[sửa |sửa mã nguồn]

Cháu nội ông làUlysses Simpson Grant III (1881–1968) cũng là một tướng lĩnh Hoa Kỳ với quân hàmThiếu tướng công binh.

Nội chiến Hoa Kỳ

[sửa |sửa mã nguồn]

Danh tiếng của tướng Grant bắt đầu nổi năm1862 khi ông chỉ huy cuộc tấn công và hạ được hai đồnHenryDonelson của quân miền Nam. Năm sau, ông chiến thắng vẻ vang tạiVicksburg, tạo thế an toàn dọcsông Mississippi cho quân miền Bắc, lúc bấy giờ cũng đã chiến thắng tạiGettysburg; và đẩy quân miền Nam từ thế thắng sang thế thua. Năm1864 khi được cử làm chỉ huy trưởng quân đội miền Bắc, tướng Grant mở nhiều cuộc tấn công liên tiếp gây thiệt hại cho quân miền Nam. Cuộc Nội chiến Hoa Kỳ chấm dứt khi tướng Grant chấp nhận tướngRobert E. Lee của quân miền Nam ra đầu hàng tạitòa án vùngAppomattox. Sử gia J.F.C. Fuller mô tả Grant là "tướng giỏi nhất ở lứa tuổi của ông, và là tay chiến thuật giỏi nhất của bất cứ lứa tuổi nào". Kỹ thuật dụng binh của tướng Grant trongtrận Vicksburg được nhiều quân sự gia dùng để nghiên cứu và giáo huấn sĩ quan.

Hậu nhiệm kỳ

[sửa |sửa mã nguồn]
Grant năm 1885 khoảng 1 tháng trước khi ông qua đời

Năm 1880, Grant đã không thành công khi cố gắng có được sự đề cử của Đảng Cộng hòa cho nhiệm kỳ Tổng thống lần thứ 3. Sau khi đã nghỉ hưu, Grant là vị Tổng thống đầu tiên đi vòng quanh thế giới và có nhiều cuộc hội đàm với các nhà lãnh đạo nước ngoài. Sau đó, ông bị phá sản vì đầu tư thất bại và mắc bệnhung thư cổ họng. Trong những năm cuối của cuộc đời mình, ông đã viết một cuốn hồi ký về cuộc đời của mình, cuốn sách này rất phổ biến trong giới quân binh, sử gia và bình luận gia. Cuốn sách này có lẽ là một trong những thành công rực rỡ nhất của Grant khi được nhiều người đón nhận đồng thời cũng giúp gia đình ông về vấn đề tài chính. Khi ông qua đời, mọi người nhớ đến ông như là một biểu tượng của sự đoàn kết dân tộc. Tại đám tang của ông, những vị tướng của phe Liên bang miền bắc cũng như cựu tướng củaLiên minh Miền Nam đều giúp khiêng quan tài của ông.

Đánh giá

[sửa |sửa mã nguồn]

Có nhiều ý kiến khác nhau khi đánh giá lịch sử về di sản của Grant. Nhiều nhà sử học đã công nhận ông là một thiên tài quân sự, và lối đánh hiện đại của ông trên chiến trường được đề cập trong nhiều sách lịch sử quân sự thời nay. Grant được đánh giá là một trong những vị Tổng thống tệ nhất trong bảngxếp hạng Tổng thống ở thế kỷ 20 vì những vụ bê bối tham nhũng của các quan chức cấp cao ông từng bổ nhiệm và các trợ lý quân sự ởNhà Trắng, Grant mang tiếng xấu là đã thả lỏng hoặc che chở cho những kẻtham nhũng hối lộ trong chính giới Hoa Kỳ thời bấy giờ. Tuy nhiên, các nhà sử học thế kỷ 21 lại đề cao những thành tựu của Grant trong việc giải quyết vụ bồi thường Alabama, bảo vệ cho người da đen, đưa chứng cớ những công sức ông đã cống hiến cho phát triển vềnhân quyềndân quyền với ngườiMỹ gốc Phi và người thổ dân, và thành lập Ủy ban Công vụ đầu tiên. Tuy là một vị Tổng thống kiên cường, ông đã đã thất bại trong những thử thách khó khăn của việc khiến cho toàn dân chấp nhận những nỗ lực của ông trong thời Tái thiết.

Tham khảo

[sửa |sửa mã nguồn]

Liên kết ngoài

[sửa |sửa mã nguồn]
Wikimedia Commons có thêm hình ảnh và phương tiện vềUlysses S. Grant.
Flag of Hoa KỳPolitician icon

Bài viết liên quan đếnchính kháchMỹ này vẫn cònsơ khai. Bạn có thể giúp Wikipediamở rộng nội dung để bài được hoàn chỉnh hơn.

  1. George Washington (1789–1797)
  2. John Adams (1797–1801)
  3. Thomas Jefferson (1801–1809)
  4. James Madison (1809–1817)
  5. James Monroe (1817–1825)
  6. John Quincy Adams (1825–1829)
  7. Andrew Jackson (1829–1837)
  8. Martin Van Buren (1837–1841)
  9. William Henry Harrison (1841)
  10. John Tyler (1841–1845)
  11. James K. Polk (1845–1849)
  12. Zachary Taylor (1849–1850)
  13. Millard Fillmore (1850–1853)
  14. Franklin Pierce (1853–1857)
  15. James Buchanan (1857–1861)
  16. Abraham Lincoln (1861–1865)
  17. Andrew Johnson (1865–1869)
  18. Ulysses S. Grant (1869–1877)
  19. Rutherford B. Hayes (1877–1881)
  20. James A. Garfield (1881)
  21. Chester A. Arthur (1881–1885)
  22. Grover Cleveland (1885–1889)
  23. Benjamin Harrison (1889–1893)
  24. Grover Cleveland (1893–1897)
  25. William McKinley (1897–1901)
  26. Theodore Roosevelt (1901–1909)
  27. William Howard Taft (1909–1913)
  28. Woodrow Wilson (1913–1921)
  29. Warren G. Harding (1921–1923)
  30. Calvin Coolidge (1923–1929)
  31. Herbert Hoover (1929–1933)
  32. Franklin D. Roosevelt (1933–1945)
  33. Harry S. Truman (1945–1953)
  34. Dwight D. Eisenhower (1953–1961)
  35. John F. Kennedy (1961–1963)
  36. Lyndon B. Johnson (1963–1969)
  37. Richard Nixon (1969–1974)
  38. Gerald Ford (1974–1977)
  39. Jimmy Carter (1977–1981)
  40. Ronald Reagan (1981–1989)
  41. George H. W. Bush (1989–1993)
  42. Bill Clinton (1993–2001)
  43. George W. Bush (2001–2009)
  44. Barack Obama (2009–2017)
  45. Donald Trump (2017–2021)
  46. Joe Biden (2021–2025)
  47. Donald Trump (2025–nay)
Con đường đến Nội chiến
Chế độ Nô lệ
Chủ nghĩa bãi nô
  • Lực lượng tham chiến
  • Mặt trận
  • Chiến dịch
  • Trận đánh
  • Bang
Lực lượng tham chiến
Liên bang miền Bắc
Liên minh miền Nam
Mặt trận
Chiến dịch
Trận đánh
Tham chiến
(của bang hay vùng lãnh thổ)
Tham chiến
(thành phố)
Lãnh đạo
Liên minh miền Nam
Quân sự
Dân sự
Liên bang Miền Bắc
Quân sự
Dân sự
Kết quả
Hiến pháp
Thời kì Tái thiết
Post-
Reconstruction
Monuments
and memorials
Nghĩa trang
Cựu chiến binh
  • Related topics
Related
Quân sự
Chính trị
Âm nhạc
Chủ đề khác
Quốc tế
Quốc gia
Học thuật
Nghệ sĩ
Nhân vật
Khác
Lấy từ “https://vi.wikipedia.org/w/index.php?title=Ulysses_S._Grant&oldid=73447502
Thể loại:
Thể loại ẩn:

[8]ページ先頭

©2009-2025 Movatter.jp