Tiếng Mân Tuyền Chương màu lục đậm và các phương ngữ Mân Nam khác.
Bài viết này có chứa ký tự ngữ âmIPA. Nếu không thích hợphỗ trợ dựng hình, bạn có thể sẽ nhìn thấy dấu chấm hỏi, hộp, hoặc ký hiệu khác thay vì kí tựUnicode. Để biết hướng dẫn giới thiệu về các ký hiệu IPA, xemTrợ giúp:IPA.
Tiếng Mân Tuyền Chương (bắt nguồn từ hai thành phốTuyền Châu vàChương Châu thuộc vùngMân Nam ở miền đông nam tỉnhPhúc Kiến), hay còn gọi là"tiếng Đài Loan" hay"tiếng Phúc Kiến" (Tiếng Anh: Hokkien), là một nhóm các phương ngôn có thể hiểu lẫn nhau củatiếng Trung QuốcMân Nam, được sử dụng tại Đông NamTrung Quốc,Đài Loan,Đông Nam Á, và bởi nhiều người Hoa hải ngoại. Xuất phát từ một phương ngữ tại miền Nam tỉnhPhúc Kiến, tiếng Mân Tuyền Chương có liên hệ gần vớitiếng Triều Châu, dù giữa chúng khó có thể thông hiểu qua lại, và nó còn khác biệt nhiều hơn vớitiếng Hải Nam. Các loại tiếng Mân khác và tiếng Khách Gia là những phương ngữ khác cũng được dùng tại Phúc Kiến, đa số chúng đều không thể thông hiểu qua lại được với tiếng Mân Tuyền Chương.
Trong lịch sử, tiếng Mân Tuyền Chương từng đóng vai trò làlingua franca trong các cộng đồngngười Hoa hải ngoại tại Đông Nam Á, và ngày nay nó vẫn là phương ngữ tiếng Hán được nói phổ biến nhất trong khu vực.[3]
^Nordhoff, Sebastian; Hammarström, Harald; Forkel, Robert; Haspelmath, Martin, biên tập (2013)."Hokkien".Glottolog. Leipzig: Max Planck Institute for Evolutionary Anthropology.
^Nordhoff, Sebastian; Hammarström, Harald; Forkel, Robert; Haspelmath, Martin, biên tập (2013)."Fukienese".Glottolog. Leipzig: Max Planck Institute for Evolutionary Anthropology.
^West (2010), tr. 289-90.Lỗi sfnp: không có mục tiêu: CITEREFWest2010 (trợ giúp)