Pierre-Simon Laplace (23 tháng 31749 –5 tháng 31827) là mộtnhà toán học vànhà thiên văn học ngườiPháp, đã có công xây dựng nền tảng của ngànhthiên văn học bằng cách tóm tắt và mở rộng các công trình nghiên cứu của những người đi trước trong cuốn sách 5 tập với tựa đềMécanique Céleste (Cơ học Thiên thể) (1799-1825). Cuốn sách này đã chuyển đổi các nghiên cứu vềcơ học cổ điển mang tính hình học bởiIsaac Newton thành một nghiên cứu dựa trênvi tích phân, được biết đến như là cơ học (vật lý)[1].
Pierre Simon Laplace được sinh ra ởBeaumont-en-Auge,Normandy, là con của một gia đình nông dân, sự giáo dục của ông được tài trợ bởi một số hàng xóm giàu có nhờ khả năng học vượt trội của ông. Được một lá thư giới thiệu chod'Alembert, ông đếnParis để thử vận may. Một bài báo về các định luật cơ học đã làm d'Alembert chú ý, và ông giới thiệu một chỗ trong trường quân sự cho Laplace.
Có được một chỗ, Laplace bây giờ dốc toàn sức vào các nghiên cứu của bản thân, và trong 17 năm kế tiếp, 1771-1787, ông đã sản sinh ra hầu hết các nghiên cứu mới của riêng ông trong thiên văn học. Các công trình này bắt đầu bằng một luận án, đọc trướcViện Hàn lâm Khoa học Pháp (Académie des Sciences) vào năm 1773, trong đó ông đã chỉ ra được chuyển động của các thiên thể là ổn định, chi tiết đến lập phương của độ lệch tâm và góc nghiêng. Công trình này được theo sau bởi một số bài báo khác trong vi tích phân, sai số hữu hạn, phương trình vi phân, và thiên văn học.
Laplace có một kiến thức sâu rộng trong nhiều lĩnh vực khoa học và có ảnh hưởng lớn trong các cuộc thảo luận của Viện hàn lâm.
Laplace trải hầu hết cuộc đời làm việc trong ngành thiên văn học mà ông tích lũy lại được trong chứng minh về sự cân bằng động củaThái dương hệ với giả sử rằng chúng chỉ là một nhóm các vật rắn di chuyển trong chân không. Một mình ông thiết lập nêngiả thuyết nebular và là một trong những khoa học gia đầu tiên đưa giả thuyết về sự tồn tại củalỗ đen và khái niệmsụp đổ trọng lực.
Ông được nhớ đến như là một nhà khoa học lỗi lạc (đôi khi được nhắc đến như là mộtNewton của Pháp) với một tài năng toán học tự nhiên mà không một ai cùng thời với ông sánh được.Anders Johan Lexell ghé thăm Viện Hàn lâm Khoa học Pháp ở Paris vào năm 1780-81 và kể lại rằng Laplace muốn người ta biết đến ông như là nhà toán học lỗi lạc nhất nước Pháp.
"Những điều ta biết không nhiều. Những điều ta không biết thật vô hạn."
"Tôi không cần đến giả thiết đó." (Je n'avais pas besoin de cette hypothèse-là). — là câu đáp lạiNapoleon, người đã hỏi ông tại sao không nói đến Chúa trong cuốn sách vềthiên văn).
"Do đó hiển nhiên là..." (thường được dùng trong quyểnMécanique Céleste khi ông đã chứng minh được một điều gì nhưng lại quên mất phần lý luận đó, hoặc thấy nó lủng củng. Một dấu hiệu cho sự thật hiển nhiên, nhưng khó chứng minh.)
"Bằng chứng của một phát biểu kì quặc phải có trọng lượng tỉ lệ với độ lạ lùng của nó." (được biết đến với tên gọiNguyên lý Laplace).