Marty là một phim tình lãng mạn năm 1955, dựa trên vở kịch truyền hình cùng tên. Phim doDelbert Mann đạo diễn, các diễn viên chínhErnest Borgnine vàBetsy Blair.
Phim này là một thành công bất ngờ cả trong phạm vi quốc gia lẫn quốc tế, đoạt 4giải Oscar năm 1955, và trở thànhphim Mỹ thứ hai đoạt đượcgiải Cành cọ vàng tạiLiên hoan phim Cannes. PhimMarty vàThe Lost Weekend (1945) là 2 phim Mỹ duy nhất đoạt được cả giải Oscar và giải Cành cọ vàng.
Marty Piletti (Ernest Borgnine), mộtngười Mỹ gốcÝ, có thân hình to chắc nịch, 34 tuổi, làm nghề bán thịt, cư ngụ ởBronx cùng với mẹ. Là một thanh niên độc thân, tốt bụng, nhưng vụng về trong cách cư xử, chàng luôn bị gia đình và bạn bè liên miên thúc giục phải lập gia đình. Tuy không ghét việc kết hôn song chán nản vì chưa có triển vọng tương lai, nên Marty miễn cưỡng từ bỏ đời sống độc thân.
Sau khi bị mẹ giục giã, một đêm thứ Bảy chàng vào Stardust Ballroom ở Bronx và tiếp xúc với Clara, một nữ giáo viên không hấp dẫn, đã bị một người hẹn hò chưa từng quen biết bỏ rơi một cách tàn nhẫn. Cùng chung vui với nhau suốt buổi tối, Clara và Marty thấy rõ quan hệ tình cảm của họ. Marty hứa sẽ gọi điện thoại cho nàng vào hôm sau.
Mẹ của Marty coi thường Clara. Cũng vậy, các bạn của Marty cũng không thích sự xấu xí mộc mạc của nàng và tìm cách thuyết phục Marty quên Clara. Bị thúc ép tới khi phải phục tùng, Marty đã không điện thoại cho Clara.
Lại rơi vào đường mòn cô đơn như cũ, Marty thấy rõ rằng mình đã bỏ lỡ cơ hội để yêu một phụ nữ kỳ diệu. Vượt qua các sự phản đối của bạn bè, Marty hấp tấp lao tới trạm điện thoại công cộng để gọi cho Clara.
Vào lúc công chiếu, phim đã nhận được các ý kiến phê bình thuận lợi: Ronald Holloway của tạp chíVariety cho rằng đây là một phim xuất sắc."[1] Tạp chíTIME cho phim này là "kỳ diệu".[2]Louella Parsons cũng thích phim này, mặc dù bà cảm thấy có lẽ không nên đề cử để nhậngiải Oscar.[3]