Lễ Giáng sinh (còn được gọi làNoel,Christmas) là lễ hội kỷ niệmsự ra đời của ChúaGiê-su, được tổ chức chủ yếu vàongày 25 tháng 12 hằng năm, là một dịp lễtôn giáo vàvăn hóa của hàng tỷ người trên thế giới.[gc 1][2][3] Là một đại lễ mừng trọng tâm củanăm phụng vụKitô giáo, nó kết thúc mùaMùa Vọng và bắt đầumùa Giáng sinh, theo lịch sử ở phương Tây kéo dàimười hai ngày cho tới Đêm thứ mười hai (đêm trướcLễ Hiển Linh). Ngày Giáng sinh là mộtngày nghỉ lễ ở nhiều quốc gia trên thế giới,[4][5][6] được tổ chức tôn giáo theo đa sốKitô hữu,[7] và cũng được tổ chức như lễ hộivăn hóa của nhiều người ngoài Kitô giáo,[8] và tạo thành một phần không thể thiếu của kỳ nghỉ lễ tập trung xung quanh ngày này.
Câu chuyện truyền thống về Giáng sinh,sự giáng sinh của Giêsu, được mô tả trongTân Ước nói rằngGiê-su được sinh ra ởBethlehem, phù hợp với những lời tiên tri về đấng thiên sai.[9] KhiGiuse vàMaria đến thành phố, nhà trọ không còn chỗ trống và vì vậy họ phải ngủ cạnh máng cỏ nuôi gia súc, nơi Chúa Hài Đồng được sinh ra sau đó, với cácthiên thần loan báo tin này cho những người chăn cừu, sau đó họ đã lan rộng thông tin này.
Mặc dù không rõ tháng và ngày sinh của Giêsu, nhưng giáo hội vào đầu thế kỷ thứ tư đã ấn định ngày sinh của Người là 25 tháng 12.[10][11][12] Điều này tương ứng với ngàyĐông chí trên lịch La Mã.[13] Hầu hết các tín đồ Kitô giáo ăn mừng vào ngày 25 tháng 12theo lịch Gregory, lịch này đã được áp dụng gần như phổ biến tronglịch dân sự ở các nước trên thế giới. Tuy nhiên, một số giáo hộiKitô giáo Đông phương tổ chức lễ Giáng sinh vào ngày 25 tháng 12 củalịch Julius cũ hơn, hiện tương ứng với ngày7 tháng 1 trong lịch Gregorius.[14][15] Đối với Kitô hữu, niềm tin rằngThiên Chúa đến thế gian tronghình hài của con người đểcứu chuộc chotội lỗi của nhân loại, chứ không cần phải biết ngày tháng năm sinh chính xác của Giêsu, được coi là mục đích chính trong kỷ niệm ngày Giáng sinh.[16][17]
Noel (phiên âm tiếng Việt:Nô-en hoặcNo-en), từtiếng PhápNoël, dạng cổ hơn làNaël, có gốc từtiếng Latinhnātālis (diēs) có nghĩa là "(ngày) sinh".[20] Cũng có ý kiến cho rằng tên gọiNoel xuất phát từ danh hiệuEmmanuel,tiếng Hebrew nghĩa là "Thiên Chúa ở cùng chúng ta", được chép trong sách Phúc âm Matthêu.
Trongtiếng Anh, ngày lễ này được gọi phổ biến làChristmas, theo nghĩa chiết tự là "(ngày) lễ của Đức Kitô". ChữMass nghĩa là thánh lễ. ChữChrist là tước hiệu của Giêsu, được viết trongtiếng Hy Lạp làΧριστός (Khristós, phiên âm Việt là "Ki-tô" hoặc "Cơ-đốc", có nghĩa là Đấng được xức dầu), mở đầu bằng chữ cái "Χ" (Chi) nênChristmas còn được viết tắt làXmas.[21] Tuy nhiên, cuốnThe Cambridge Guide to Australian English Usage nhận xét rằng cách phát âm của từXmas không trang trọng và nên hạn chế sử dụng trong viết câu, nhất là trong các tiêu đề hay trên bưu thiếp.[22]The Christian Writer's Manual of Style cũng cho rằng không nên viết từ Xmas trong văn phong trang trọng.[23]
Trong nhiều thế kỷ, những sử gia Kitô giáo chấp nhận ngày 25 tháng 12 này. Tuy nhiên, đến đầu thế kỷ XVIII, các học giả bắt đầu đề xuất các cách giải thích khác.Isaac Newton cho rằng lễ Giáng sinh được chọn vào ngày Đông chí - mà theo lịch thời đó rơi vào ngày 25 tháng 12 - bởi vì với các Kitô hữu, Đức Giêsu chính là "Mặt trời công chính" đã được tiên tri trongMalachi 4:2.[28] Năm 1743, một người Đức theo Kháng Cách, Paul Ernst Jablonski cho rằng lễ Giáng sinh được chọn vào ngày 25 tháng 12 là để tương ứng với lễ hội tôn vinh mặt trờiDies Natalis Solis Invicti của người La Mã, ông xem việc này là một sự "ngoại giáo" hóa đã làm tha hóa Giáo hội đích thực.[29] Tuy nhiên có quan điểm ngược lại cho rằng chính lễ hộiDies Natalis Solis Invicti được Hoàng đếAurelianus thiết lập vào năm 274 hầu như là một nỗ lực nhằm tạo ra một ngày lễ ngoại giáo thay thế cho một ngày vốn đã có ý nghĩa với các Kitô hữu ở Rôma.[30] Năm 1889, học giả PhápLouis Duchesne cho rằng thời điểm được chọn là ngày Giáng sinh được tính bằng 9 tháng sau sự kiệnTruyền tin, ngày Đức Giêsu được hoài thai; truyền thống có từ rất sớm trong Giáo hội liên kết sự chết và sự nhập thể của Đức Giêsu với nhau, theo đó hai sự kiện này rơi vào cùng một ngày trong niên lịch: 25 tháng 3 theo cách tính củaTây phương hoặc 6 tháng 4 theo cách tính củaĐông phương.[31][32] Do vậy, việc ấn định 25 tháng 12 là ngày Giáng sinh không chịu ảnh hưởng từ ngoại giáo, đến khi Hoàng đế Aurelianus muốn biến ngày này thành ngoại giáo thì tới lượt các Kitô hữu tái thích ứng ngày này thành ngày lễ cử hành mừng sinh nhật Đấng Kitô.[30]
Vòng lá mùa Vọng là vòng tròn kết bằng cành lá xanh thường được đặt trên bàn hay treo lên cao để mọi người trông thấy, trong 4 tuầnMùa Vọng. Cây xanh thường được trang hoàng trong các bữa tiệc của dịpĐông chí - dấu hiệu của mùa đông sắp kết thúc. Trên vòng lá đặt 4 cây nến. 4 cây nến bao gồm ba câymàu tím - màu củaMùa Vọng, cây thứ 4 làmàu hồng, là màu của Chúa Nhật thứ Ba mùa Vọng, hay còn gọi làChúa Nhật Vui mừng (Gaudete Sunday). Hoặc 4 cây nến đỏ, cứ mỗi tuần mùa Vọng đốt 1 cây nến.[33]
Tục lệ này khởi xướng bởi các tín hữuLutheran ởĐức vào năm1839 với 24 cây nến gồm 20 nến đỏ và 4 nến trắng, cứ mỗi ngày gần Giáng sinh được đốt thêm một cây nến.[33][34]
Vòng lá cóhình tròn nói lên tính cách sự sống vĩnh hằng và tình yêu thương vô tận củaThiên Chúa. Màuxanh lá nói lên hy vọng rằngĐấng Cứu Thế sẽ đến cứu con người.
Vào mùa Giáng sinh, một máng cỏ được đặt trong hang đá (có thể làm bằng gỗ, giấy), được dựng lên trong nhà hay ngoài trời, với các hình tượng Giê-su,Maria,Thánh Giu-se, xung quanh là các thiên sứ, mục đồng cùng các gia súc như bò, lừa để kể lại sự tích Chúa ra đời trong máng cỏ. Bên trên thường có gắn một ngôi sao, biểu trưng cho ngôi sao đã dẫn đường cho các nhà chiêm tinh đến diện kiến Chúa Giáng sinh.
Bắt nguồn từ năm1843 khi ông Henry Cole (1808 - 1882), một thương gia giàu có nước Anh, đã nhờ John Callcott Horsley (1817 - 1903), một họa sĩ ởLuân Đôn, thiết kế một tấm thiệp thật đẹp để tặng bạn bè. Vào Noel năm đó, Horsley trình làng tấm thiệp đầu tiên trênthế giới và sau đó nó đã in ra 1000 bản. Thiệp Giáng sinh nhanh chóng bùng phát và trở thành mốt thịnh hành ở Anh trong suốt 10 năm kể từ khiChính phủ Anh thông qua đạo luật năm1846 cho phép bất kỳ người dân nào gửi thư đến bất kỳ nơi nào với giá rẻ. Không lâu sau, trào lưu này du nhập sangĐức và tới 30 năm sau ngườiMỹ mới chấp nhận nó.
Khi Giê-su cất tiếng khóc chào đời tạiBethlehem trong một cái máng cỏ, ba nhà thông thái (hay nhà chiêm tinh, theo truyền thống cũng là ba vị vua) từphương Đông đã đến để bày tỏ sự thành kính của mình. Họ mang đến ba món quà quý giá, đó làvàng,nhũ hương vàmộc dược. Vàng có ý nói Giêsu là vua, nhũ hương để tuyên xưng Giêsu là Thiên Chúa và mộc dược tiên báo cuộc khổ nạn và sự chết của Giêsu để cứu chuộc nhân loại.
Ba vị vua rất giàu có nhưng những người dân nghèo hầu như chẳng có tài sản cũng mang đến bất cứ những gì họ có thể để tỏ lòng thành kính vớiChúa Hài đồng. Những người chăn cừu tặng Giêsu hoa quả và những món đồ chơi nhỏ do chính họ tạo ra.
Theo truyền thuyết xưa,Ông già Noel thường cưỡixe tuần lộc trên trời, đến nhà có cây thông Giáng sinh và leo qua ống khói để đem đến những món quà cho các em nhỏ đang ngủ và thường để quà trong những chiếcbít tất (vớ).
Ngoài ra, ngày nay ở Việt Nam thì Giáng sinh cũng là dịp để các bạn trẻ có cơ hội gửi cho nhau những món quà, những bó hoa tươi và lời chúc tốt đẹp đến người thân và bạn bè.
Chợ Giáng sinh là mộtchợ đường phố kiểu truyền thống được tổ chức vào dịp Giáng sinh (thường bắt đầu khoảng 1 tháng trước Lễ Giáng sinh) có nguồn gốc tại vùng đất ngày nay là nướcĐức và Đông Bắc nướcPháp. Bắt đầu xuất hiện từ cuối thờiThời kỳ Trung Cổ (khoảngthế kỷ XIV), cho đến nay chợ Giáng sinh vẫn là nét văn hóa truyền thống đặc sắc của Đức, Áo và Đông bắc Pháp trong dịp Giáng sinh cũng như được phổ biến đến nhiều quốc gia khác trên thế giới.
Ở hầu hết các quốc gia châu Âu, ngày lễ Giáng sinh vào hai ngày 25 và 26 tháng 12 là ngày nghỉ lễ chính thức có trả lương cho tất cảngười lao động. Đối với người châu Âu, theo truyền thống Giáng sinh trước hết là một dịp đoàn tụ gia đình, để mỗi người nói lên tình yêu và tỏ sự quan tâm tới những người thân trong gia đình, họ hàng và với bạn bè, hàng xóm,[35] khi những người con đi làm xa về thăm lại gia đình. Sau buổithánh lễ vào chiều ngày 24 tháng 12, thường được nối tiếp là một bữa ăn tối chung trong gia đình và trao quà vào lúc nửa đêm; từ buổi chiều là ngoài đường gần như không còn người qua lại. Sáng ngày 25 tháng 12, thường là cả gia đình cùng đi nhà thờ dự thánh lễ.
TạiĐức, các chiều ngày 24 (nửa ngày), ngày 25 và 26 tháng 12 là ngày nghỉ quốc gia có trả lương và không được phép mở cửa tiệm buôn bán (ngoại trừ tại nhà ga xe lửa hoặc sân bay). Chiều tối và đêm 24 tháng 12 là nằm trong danh sách luật "những ngày lễ yên lặng" (Stille Tage), có những luật cấm tùy theo các bang như cấm tổ chức khiêu vũ, cấm làm ồn, cấm tổ chức tất cả các sự kiện giải trí bên ngoài nhà....
Cũng như cácquốc giaTây Âu khác, tạiHà Lan không khí lễ hội bắt đầu từmùa Vọng, đặc biệt là từ đêm6 tháng 12, đêmthánh Nicolas. Món quà của thánh Nicolas tặng cho ba chị em nghèo khổ qua chiếcống khói và phong tục treotất ở ống khói có thể được bắt nguồn từ câu chuyện này. Theo truyền thuyết, mỗi năm vị Thánh bổn mạng ởAmsterdam này đithuyền tớithành phố với người cộng sự của mình làBlack Peter ăn mặc như mộtngười Moor. Họ được đón chào nồng nhiệt. Mọi người trao đổiquà với nhau và họ náo nức chuẩn bị cho mùa Giáng sinh.
Giáng sinh là ngày lễ lớn nhất ởHoa Kỳ, tương tự vớiTết Nguyên Đán ởViệt Nam, đều nhấn mạnh đến ý nghĩa sum họp gia đình. Saulễ Tạ ơn vào Thứ Năm thứ tư của tháng 11, dân chúng lẫn những nơi buôn bán bắt đầu chuẩn bị cho lễ Giáng sinh.
Theo truyền thống, các gia đìnhHungary vẫnăn chay cho đến hết ngày 24 tháng 12 và bữa chay tối chung ngày 24 tháng 12 của cả gia đình được chuẩn bị chu đáo với các món táo,hạnh nhân,mật ong và tỏi, các loạingũ cốc, kèm xúp đậu nấu với bơ, sau này khi tục lệ ăn chay được nới lỏng, họ có thể thêm món súp cá hoặc bắp cải nhồi thịt.[35] Cũng theo phong tục, bà chủ nhà không được rời bàn tiệc trong suốt buổi ăn và mọi người đứng ăn, và rơm được đặt dưới bàn để tưởng nhớ sự tích Chúa Giêsu ra đời trong máng cỏ.[35]
VớiChính thống giáo Nga, cũng như Chính thống giáo tại các nướcĐông Âu và Đất thánh Jerusalem, Giáng sinh rơi vào ngày 7 tháng 1 bởi họ dùnglịch Julius chứ không dùnglịch Gregorius có từ thế kỷ XVI.Ông già Tuyết trong ngày Giáng sinh theo Chính thống giáo Nga có vẻ ngoài tương tự như "đồng nghiệp" ở phương Tây nhưng mặc áo màu xanh và có một người cháu đi theo trợ giúp là Công chúa Tuyết. Công chúa là người trao quà cho trẻ em. Với nhiều người Nga, lý do chính để ăn mừng Giáng sinh không phải bản thân ngày lễ này, mà đây là dịp để nghỉ ngơi.
Nhật Bản không có ngày nghỉ lễ Giáng sinh chính thức. Giáng sinh ởNhật Bản không mang nhiều màu sắc tôn giáo. Từ đầu tháng 12, phố xá đã bắt đầu treo đèn trang trí. Các trung tâm lớn ởTokyo như gaTokyo,Ikebukuro,Shinjuk,Shibuya,Rokpongi,Ginza v.v. đều treo đèn rất đẹp. Đặc biệt nổi tiếng có lẽ là hành lang đèn có tên "Tokyo Millenario" do đạo diễn mỹ thuật người Ý tên là Valerio Festi thiết kế chạy dài 800 m tại Marunouchi gần ga Tokyo. Người Nhật thường gọiÔng già Noel là Santa-san (サンタさん) nhằm tăng thêm sự dễ thương và kính mến cho ông vốn đã là một phần văn hóa của họ.
Gần đến ngày Giáng sinh tại các quảng trường đều có đặt cây thông. Các siêu thị bán nhiều mặt hàng cho lễ Giáng sinh như giày ủng đỏ đựng đầy bánh kẹo bên trong, các vòng lá thông gắn băng lụa đỏ và chuông mạ vàng, có cả bánh ngọt mùa Giáng sinh củachâu Âu như panettone có xuất xứ từItalia. Một số nhân viên bán hàng hóa trang thành ông già Noel khi phục vụ khách hàng. Các cửa hàng bách hóa lớn mở cửa đến 11 giờ đêm, làm việc cả 31 tháng 12 và 1 tháng 1. Trai gái thường lấy mùa Giáng sinh để tỏ tình, tặng quà nhau mang ý nghĩa đặc biệt nhưng cáckuribocchi (クリぼっち (Giáng sinh một mình),kuribocchi?) chủ yếu toàn yêu cho có rồi mai lại như "người dưng nước lã" không còn quan tâm đến nhau nữa. Vào đêm Giáng sinh các gia đình Nhật thường ăn bánh ngọt mùa Giáng sinh do họ tự làm hoặc mua ở hiệu, nhưng chủ yếu vẫn là rủ đi ănKFC và gọiColonel Sanders là "Santa-san thời hiện đại".
Trang trí Giáng sinh ngoài cửa Khách sạn Majestic Saigon
Giống như Nhật Bản, dù không phải là ngày nghỉ chính thức tạiViệt Nam nhưng Giáng sinh vẫn được coi như một ngày lễ chung, được tổ chức vào tối 24 và kéo sang ngày 25 tháng 12. Một số công ty, tổ chức tư nhân có thể cho nhân viên nghỉ trong ngày Giáng sinh. Trong những ngày này, cây thông Nô-en được trang trí ở nhiều nơi, có thể là cây nhân tạo làm bằng nhựa, hoặc cây thật thường làthông ba lá hoặcthông đuôi ngựa, trong khi ở các nước phương tây dùng đa dạng các loàithông,vân sam,lãnh sam. Trên cây, người ta thường treo các đồ trang trí nhiều loại nhưng thường có những cặp chuông, dây giả tuyết, những chiếc ủng, các gói quà tượng trưng và đèn trang trí giống như các nướcPhương Tây.
Lễ Giáng sinh ở Việt Nam là một dịp sinh hoạt văn hóa cộng đồng. Và cũng giống như Nhật Bản, trong đêm Giáng sinh là dịp để, những đôi "tình nhân" âu yếm tặng quà cho nhau, trẻ em háo hức chờ sự xuất hiện củaông già Noel, gia đình bè bạn cùng nhau mở tiệc vui lễ (ởMỹ khi cặp đôi đứng cạnh nhau sẽ trao cho nhau một nụ hôn)
Đặc biệt là những ngườiCông giáo thì chuẩn bị tham dự thánh lễ tại thánh đường giáo xứ hoặc giáo họ của mình.
Theo truyền thống Cơ đốc giáo, cảnh Chúa giáng sinh (còn được gọi là cảnh máng cỏ, cũi, crèche (/ krɛʃ / hoặc / kreɪʃ /), hoặc trong tiếng Ý presepio hoặc presepe, hoặc Bethlehem) là một loại triển lãm đặc biệt trong mùa Giáng sinh, sự trang trí này nhằm đại diện cho sự ra đời của Chúa Giê-su. Mặc dù thuật ngữ "cảnh giáng sinh" có thể được sử dụng cho bất kỳ hình ảnh đại diện nào về chủ đề rất phổ biến là Lễ giáng sinh của Chúa Giê-su trong nghệ thuật, nó có ý nghĩa chuyên biệt hơn đề cập đến các màn trình diễn theo mùa, hoặc sử dụng các nhân vật mô hình trong bối cảnh hoặc tái hiện được gọi là "sự giáng sinh sống động cảnh "(hoạt cảnh) trong đó con người và động vật thực tham gia. Các cảnh giáng sinh trưng bày các nhân vật đại diện cho sự giáng sinh của Chúa Giêsu, Đức Mẹ Maria và Thánh Giuse.
Việc tổ chức lễ Giáng sinh từng bị chống đối trong một số trường hợp. NgườiThanh giáo khi lên nắm quyền tại Anh và Bắc Mỹ vào giữa thế kỷ 17 đã cấm mừng lễ Giáng sinh, cũng như Nghị viện Scotland do ngườiTrưởng lão phái nắm giữ đã ra luật cấm lễ Giáng sinh từ 1637 tới 1690.
Gerry Bowler trong cuốn sách năm 2016Christmas in the Crosshairs: Two Thousand Years of Denouncing and Defending the World's Most Celebrated Holiday (Giáng sinh trong tầm ngắm: Hai nghìn năm bài trừ và bảo vệ dịp lễ trọng thể nhất thế giới) viết rằng từng có những 'cuộc chiến' chống lễ Giáng sinh qua nhiều thế kỷ, và các chế độ toàn trị đều bài xích hoặc cố biến lễ Giáng sinh thành một thứ lễ hội phục vụ chính trị:[36] Cụ thể là Gerry Bowler cho hay khi những ngườiBolshevik lên nắm quyền tại Nga,Lenin đã ra lệnh cho công an mật bắn chết ai dám bỏ ngày đi làm để ở nhà mừng lễ Giáng sinh. Sau đó, hình ảnhStalin được xây dựng tương tự ông già Giáng sinh: một cụ già đôn hậu, đem quà cho trẻ con. Chế độ phát-xít Đức tuy không cấm hẳn Giáng sinh nhưng thay đổi lời bài hát về lễ này để ca ngợiHitler.
Cácnhà nước vô thần như Liên Xô, Trung Quốc, và một số nước đa số theo Hồi giáo như Somalia, Tajikistan và Brunei cũng cấm lễ Giáng sinh.
^Nhiều giáo hộiKitô giáo Đông phương sử dụnglịch Julius cũng ấn định ngày lễ Giáng sinh là25 tháng 12 theo chính lịch này, khi áp dụng từ năm 1900 tới năm 2099 thì tương ứng với ngày7 tháng 1 của các năm từ 1901 tới 2100 theolịch Gregorius. Các giáo hộiArmenia duy trì ấn định ngày6 tháng 1 theo truyền thống cổ xưa, không tách việc cử hành Giáng sinh vàHiển linh thành hai lễ riêng; vì hầu hết đã chuyển sang sử dụng lịch Gregorius nên ngày lễ cũng chính là 6 tháng 1, riêng Giáo khu thượng phụ Jerusalem vẫn dùng lịch Julius nên ngày lễ rơi vào19 tháng 1.
^Ehorn, Lee Ellen; Hewlett, Shirely J.; Hewlett, Dale M. (ngày 1 tháng 9 năm 1995).December Holiday Customs. Lorenz Educational Press. tr. 1.ISBN978-1-4291-0896-6.
^Crump, William D. (ngày 15 tháng 9 năm 2001).The Christmas Encyclopedia (ấn bản thứ 3). McFarland. tr. 39.ISBN9780786468270.Christians believe that a number of passages in the Bible are prophecies about future events in the life of the promised Messiah or Jesus Christ. Most, but not all, of those prophecies are found in the Old Testament...Born in Bethlehem (Micah 5:2): "But thou, Bethlehem Ephratah,though thou be little among the thousands of Juda,yet out of thee shall he come forth unto methat is to be ruler in Israel; whose goings forthhave been from of old, from everlasting."{{Chú thích sách}}:Liên kết ngoài trong|quote= (trợ giúp)
^Corinna Laughlin, Michael R. Prendergast, Robert C. Rabe, Corinna Laughlin, Jill Maria Murdy, Therese Brown, Mary Patricia Storms, Ann E. Degenhard, Jill Maria Murdy, Ann E. Degenhard, Therese Brown, Robert C. Rabe, Mary Patricia Storms, Michael R. Prendergast,Sourcebook for Sundays, Seasons, and Weekdays 2011: The Almanac for Pastoral Liturgy , LiturgyTrainingPublications, 2010, p. 29.
^The Liturgical Year.Thomas Nelson. ngày 3 tháng 11 năm 2009.ISBN978-1-4185-8073-5. Truy cập ngày 2 tháng 4 năm 2009.Christmas is not really about the celebration of a birth date at all. It is about the celebration of a birth. The fact of the date and the fact of the birth are two different things. The calendrical verification of the feast itself is not really that important... What is important to the understanding of a life-changing moment is that it happened, not necessarily where or when it happened. The message is clear: Christmas is not about marking the actual birth date of Jesus. It is about the Incarnation of the One who became like us in all things but sin (Hebrews 4:15) and who humbled Himself "to the point of death-even death on a cross" (Phil. 2:8). Christmas is a pinnacle feast, yes, but it is not the beginning of the liturgical year. It is a memorial, a remembrance, of the birth of Jesus, not really a celebration of the day itself. We remember that because the Jesus of history was born, the Resurrection of the Christ of faith could happen.
^"The Christmas Season". CRI / Voice, Institute.Bản gốc lưu trữ ngày 7 tháng 4 năm 2009. Truy cập ngày 2 tháng 4 năm 2009.The origins of the celebrations of Christmas and Epiphany, as well as the dates on which they are observed, are rooted deeply in the history of the early church. There has been much scholarly debate concerning the exact time of the year when Jesus was born, and even in what year he was born. Actually, we do not know either. The best estimate is that Jesus was probably born in the springtime, somewhere between the years of 6 and 4 BC, as December is in the middle of the cold rainy season inBethlehem, when the sheep are kept inside and not on pasture as told in the Bible. The lack of a consistent system of timekeeping in the first century, mistakes in later calendars and calculations, and lack of historical details to cross-reference events have led to this imprecision in fixing Jesus' birth. This suggests that the Christmas celebration is not an observance of a historical date, but a commemoration of the event in terms of worship.
^West's Federal Supplement.West Publishing Company. 1990.While the Washington and King birthdays are exclusively secular holidays, Christmas has both secular and religious aspects.
^Giải đáp 306 câu hỏi của tín hữu Cơ Đốc, Diệp Dung, Nhà xuất bản Tôn giáo, 2009
^Peters, Pam,"Xmas" article,The Cambridge Guide to Australian English Usage, Cambridge University Press, 2007,ISBN978-0-521-87821-0, p 872, retrieved via Google Books, December 27, 2008
^Hudson, Robert,"Xmas" article,The Christian Writer's Manual of Style: Updated and Expanded Edition, Zondervan, 2004,ISBN978-0-310-48771-5 p 412, retrieved via Google Books, December 27, 2008