| Hứa Doãn | |
|---|---|
| Tên chữ | Sĩ Tông |
| Thông tin cá nhân | |
| Sinh | |
Quê quán | huyện Lâm Tri |
| Giới tính | nam |
| Gia quyến | |
Phối ngẫu | Vợ Hứa Doãn |
Hậu duệ | Hứa Kỳ |
| Nghề nghiệp | chính khách |
| Quốc tịch | Tào Ngụy |
[sửa trên Wikidata]x • t • s | |
Hứa Doãn (chữ Hán: 许允, ? –254),tên tự làSĩ Tông, người quận Cao Dương,[1] quan viênnhà Tào Ngụythời Tam Quốc.
Hứa Doãn xuất thân thế gia đại tộc. Cha ông là Hứa Cứ, từng làm Điển nông hiệu úy, quận thú nhà Tào Ngụy. Thiếu thời Doãn và người cùng quận làThôi Tán nổi danh ởKý Châu, được triệu gia nhập quân đội.[2] ThờiTào Ngụy Minh Đế, ông làm Lại bộ lang, cất nhắc nhiều người là đồng hương, vì thế vua Ngụy sai lính Hổ bôn bắt giữ ông; sau đó tra xét thấy những người được bổ nhiệm đều có khả năng, nên thả Doãn ra.[3] Minh đế lại thấy y phục của Doãn cũ nát, khen rằng: "Thật là một vị quan thanh liêm." Rồi cấp cho y phục mới.[4][5]
Doãn ra làm quận thú, dần được thăng đến Trung lĩnh quân.[2] Khi xảy rasự biến Cao Bình lăng, Doãn cùng thượng thưTrần Thái khuyênTào Sảng đầu hàngTư Mã Ý.[6] Năm Gia Bình thứ 3 (252),Vương Cơ tiến cử Doãn cùngPhó Hỗ,Viên Khản, Thôi Tán 4 người,Tư Mã Sư thu nạp, lấy Doãn làm Trung thư lệnh.[7]
Tháng 2 ÂL năm 254, các danh sĩLý Phong,Hạ Hầu Huyền,Trương Tập bịtru di tam tộc vì chống đối Tư Mã Sư. Doãn đi lại với họ thân thiết, nghe tin thì bàng hoàng lo sợ.[2] Mùa thu năm ấy, tướng Thục làKhương Duy đánh vào Lũng Hữu,Tư Mã Chiêu đang ởHứa Xương, được Tư Mã Sư gọi đi đánh Duy. Chiêu đếnNghiệp Thành, Doãn cùng bọn tả hữu của Ngụy đếTào Phương hiến kế bắt giết Chiêu, đoạt quân đội của Chiêu để chống lại Sư. Nhưng Ngụy đế sợ hãi, không dám ra tay.[4]
Ngay sau đó Doãn được thayLưu Tĩnh vừa mất làm Trấn bắc tướng quân, lại nhận được thư vỗ về của Tư Mã Sư, mừng lắm, ngỡ đã thoát nạn. Ngụy Phế đế Tào Phương triệu quân thần đưa tiễn, Doãn chảy nước mắt sụt sùi, còn Tào Phương lệnh cho ông mau chóng lên đường. Hứa Doãn sắp khởi hành thì bị bắt về tội khi trước tự ý phân phát tiền, lương cho các con hát và quan thuộc; bị kết án phải chết, giảm còn lưu đày đến quận Nhạc Lãng. Mùa đông năm ấy, Doãn chết trên đường lưu đày.[2]