Trongthiên văn học,chòm sao quanh cực là mộtchòm sao (nhóm cácngôi sao) không bao giờ lặn dướiđường chân trời, khi nhìn từ một vị trí trênTrái Đất.[1] Dosự tự quay của Trái Đất vàđộ nghiêng trục quay so vớiquỹ đạo mà các ngôi sao và chòm sao có thể được chia thành hai loại. Những ngôi sao và chòm sao không bao giờ lặn hay mọc được gọi làquanh cực. Phần còn lại được chia thành các ngôi sao và chòm saotheo mùa.
Các ngôi sao và chòm sao quanh cực phụ thuộc vàovĩ độ của người quan sát. ỞBắc bán cầu, một số ngôi sao và chòm sao nhất định sẽ luôn được nhìn thấy trênbầu trời quanh cực bắc.[2] Điều tương tự cũng đúng ởNam bán cầu, nơi các ngôi sao và chòm sao nhất định sẽ luôn được nhìn thấy trênbầu trời quanh cực nam.Thiên cực bắc, trong kỷ nguyên hiện tại (J2000) được đánh dấu bằngPolaris cách đó chưa đến 1°, luôn cógóc phương vị bằng0.Cao độ của cực ở một vĩ độ Ø nào đó là cố định, và giá trị của nó được tính theo công thức sau:A = 90°– Ø. Tất cả các ngôi sao cóxích vĩ nhỏ hơnA đều không là quanh cực.[3]
Khi nhìn từBắc Cực, tất cả các chòm sao có thể nhìn thấy toàn bộ ở phía bắc củaxích đạo thiên cầu đều là quanh cực, và tương tự như vậy đối với các chòm sao ở phía nam của xích đạo thiên cầu khi nhìn từNam Cực. Khi nhìn từxích đạo, không có bất kỳ chòm sao quanh cực nào được nhìn thấy. Khi nhìn từ các vĩ độ giữa của Bắc bán cầu (40-50° vĩ bắc) thì các chòm sao quanh cực có thể bao gồmĐại Hùng,Tiểu Hùng,Thiên Long,Tiên Vương,Thiên Hậu và một số chòm sao ít được biết đến làLộc Báo,Thiên Miêu vàHiết Hổ.[4]
Tại các vĩ độ giữa của Nam bán cầu (40-50° vĩ nam) thì các chòm sao quanh cực làNam Cực (nơi Thiên cực nam nằm ở đó),Thiên Yến,Khổng Tước,Ấn Đệ An,Đỗ Quyên,Thủy Xà,Sơn Án,Yển Diên. Do các chòm sao ở bầu trời bán cầu nam không có ngôi sao nào đủ sáng nên chúng không thu hút sự chú ý.