Carl Maria von Weber sinh vàotháng 11 năm 1786 tạiEutin,Đức. Ông là con cả trong mộtgia đình gồm 3 người con củaFranz Anton von Weber. Có vẻ người đàn ông này vốn không có chữ "von" trong tên đầy đủ của mình. Ông có hai người vợ, người vợ thứ hai, bàGenovefa Brenner, chính là mẹ của Carl Maria von Weber. Còn người chị họConstanze chính là vợ của nhà soạn nhạc vĩ đạiWolfgang Amadeus Mozart.
Carl Maria von Weber được cha dạy nhạc. Tuy nhiên, quá trình này lại không liên tục do những lần di chuyển gấp gáp. Vảo năm1796, ông tiếp tục họcâm nhạc ởHildburghausen dưới sự hướng dẫn củaJohann Peter Heuschkel.
Năm1798, khi chưa đầy 12 tuổi, mẹ của nhà soạn nhạc tương lai qua đời. Cùng năm đó, cậu con trai của bà theo học ôngMichael Haydn. Tiếp theo đó, ông theo học hai người thầy nữa tênJohann Evangelist Wallishauser vàJohann Nepomuk Kalcher. Cũng vào năm ấy, cậu bé 12 tuổi đã có tác phẩm xuất bản đầu tiên.
Vào năm1800, Weber cùng với gia đình chuyển đến sinh sống tạiFreiberg. Khi mới 14 tuổi, Weber đã viết một vởopera có tên làSự im lặng của nữ chúa rừng. Nó được trinh diễn lần đầu tiên ngay trên chính Freiberg. Đến một năm sau,1801, gia đình Weber lại trở vềSalzburg (nơi này chính là nơi mà Michael Haydn dạy nhạc cho Weber) để cậu bé Weber tiếp tục việc học với người thầy cũ của mình. Sau đó, nhà Weber một lần nữa lại di chuyển nơi ở. Lần này là kinh đô của âm nhạc thế giới lúc bấy giờ,thành phốViên. Weber lại tiếp tục công việc học tập của mình với một người thầy giáo mới,Abbé Vogler.
Vào năm1803, vở opera tiếp theo của Weber được trình diễn. Nó có tên làPeter Schmoll và những người láng giềng. Đây là vở opera quan trọng đối với sự nghiệp của Weber, bởi nó chính là thành công thực sự đầu tiên mà Weber nhận được. Ấn tượng với tài năng của học trò, Vogler đã tiến cử Weber vào vị trígiám đốc mộtnhà hát ởBreslau. Ấy là chưa kể cậuu học trò xuất sắc của Vogler giữ thêm một chức vụ tạitriều đình củaCông tước xứ Württemberg từ năm1807 đến năm1810. Nắm giữ nhiều chức vụ lớn như vậy có thể coi là một điều "xưa nay hiếm" đối với một chàng thanh niên như Weber.
Thế nhưng, khoảngthời gian vinh quang đó không kéo dài lâu bởi những rắc rối đời thường. Đầu tiên là phải kể đến việc nhà soạn nhạc Weber đã bị bắt do gian lận và nợ nần. Thất vọng vì điều đó, ông đã thôi chức ở Breslau. Tiếp theo là những tai tiếng mà ông có liên quan ở Württemberg khiến ông còn nhận một trái đắng hơnː bị trục xuất khỏi vùng đất này. Ấy thế nhưng, sự nghiệp của Weber vẫn vững vàng đi lên với các tác phẩm mang tính chấttôn giáo. Tuy nhiên, chính điều này lại làm cho Weber không hài lòng đối với những người đồng nghiệp yêu cầu cải cách chính thức hóathánh ca truyền thống trong lễ nghi.
Năm1810, ông đi chu du ở nhiều thành phố của Đức. Tiếp theo, trong các năm1813-1816, ông trở thành giám đốc của một nhà hát ởPraha,Cộng hòa Séc. Rồi trong hai năm 1816 và1817, ông trở thành giám đốc tại một nhà hát tạiDresden. Chính tại đây, ông lập nên một trường phái opera mang chất Đức. Đó là một phản ứng trước sự lớn mạnh trở lại và ảnh hưởng đến toànchâu Âu của operaÝ.
Vở opera tiếp theo của WeberMũi tên thần đã đánh dấu một mốc son nữa trong sự nghiệp của Weberː tên tuổi của ông giờ đây được biết đến trên toàn châu Âu.
Năm1823, ông tiếp tục sáng tác một vở opera nữa có tên làEuryanthe. Năm1824, ông nhận lời mời củaConvent Garden, một nhà hát danh tiếng củaLuân Đôn,Anh và hai năm sau đó, ông nhận lời. Đây chính là hoàn cảnh để ra đời một vở opera nổi tiếng có tênObero. Nó đã thành công trên đất Anh vàngười Anh không khỏi thích thú với vở opera này.
Tuy nhiên, thật đáng tiếc cho ông, thành công lớn lên bao nhiêu thìsức khỏe yếu đi. Dù đã chú ý giữ gìn sức khỏe cho bản thân, Weber đã không thể thoát khỏi thần chết. Ông qua đời vào đêm ngày 4 rạng sáng 5tháng 6 năm1826 vì bệnhlao phổi. Ông được chôn cất trên đất Anh, nhưng theo ý kiến củaRichard Wagner, thi hài của ông được đưa trở về Dresden.
Có thể nói rằng đóng góp lớn nhất của Weber đó chính là các vở opera. Nhờ các vở opera này, ông đã thúc đẩy sự phát triển củaopera Lãng mạn Đức. Các nhà soạn nhạc hậu bối có thể học hỏi ở ông hương vị tình cảm mới lạ của âm nhạc và sự kết nối của các tác phẩm opera của ông tớichủ nghĩa dân tộc. Ông đã nhận ra sự tinh tế củathiên nhiên, cảm thấy ấn tượng với các tác phẩmvăn học vàhội họa. Chính những cảm xúc như thế đã góp phần không nhỏ cho sự thành công của những vở opera của Weber. Ngoài ra, người ta không thể nhắc tới Weber nếu quê rằng ông còn là mộtnhà phê bình âm nhạc xuất sắc,nghệ sĩ piano bậc thầy. Đóng góp của Weber đó là làm mới mẻ các tác phẩm nhạc kịch bằng cách kết hợp nó với những hình thức khác củanghệ thuật và trên hết biến nó thành thứ truyền đạt cảm xúc.
Weber cũng là một trong những người tiên phongchủ nghĩa lãng mạn trong âm nhạc. Vai trò đó được công nhận bởi nhiều nhà soạn nhạc thành danh khác, nhưHector Berlioz,Richard Wagner,Gustav Mahler vàClaude Debussy (họ cũng kế thừa từ ông yếu tốc của chủ nghĩa lãng mạn). Thời kỳ âm nhạc mà Weber đang sống là thời kỳ có nhiều chuyển biến trongnhạc cổ điển, khi màtrường phái cổ điển Viên đang dần kết thúc sứ mệnh của mình. Trong hoàn cảnh như thế, âm nhạc của Weber để lại nhiều dấu vết củachủ nghĩa cổ điển trong âm nhạc. Nếu nghiên cứu, ta có thể thấy âm nhạc của ông là sự tuân thủ nguyên tắc của một trong những trường phái âm nhạc nổi tiếng nhất lịch sử. Tuy nhiên, khi những nguyên tắc này thấm vào tư tưởng âm nhạc của Weber, ông có một bước điː thử nghiệm vớiâm nhạc bán cung.
Weber cũng lànhà phối khí tài tình. Tài tình ở chỗ ông viết theo những khuynh hướng khác thường nhưng vẫn giữ cho sự phối hợp giữa cácnhạc cụ không bị lộn xộn. Ngược lại sự kết hợp đó là một sự sinh động. Đồng thời, đặc biệt là trong các tác phẩm opera, ông vẫn giữ cho cốt truyện phàn kịch tính. Mọi tác phẩm thành công nhât của nhà soạn nhạc người Đức có thể gây cảm hứng cho người xem bởi tính chất này.
Nói về hiểu biết vềdàn nhạc giao hưởng, Weber vượt trội hơn so vớiLudwig van Beethoven vàFranz Schubert. Rất tiếc là ông không nổi tiếng bằng những con người này. (Một điều thú vị là 3 người mất trong 3 năm liên tiếpː Weber là 1826, Beethoven là1827 và Schubert là1828̠). Âm nhạc của Weber mang tính định hướng trình diễn hơn so với Beethoven và đặc biệt là so với Schubert. Tuy nhiên, điều mà Weber không bằng họ đó làtư tưởng trong các tác phẩm âm nhạc.
Còn nếu xét Weber với tư cách là mộtnhạc trưởng, ta có thể nhận thấy một điều là ông đã tổ chức lại hệ thống nhà hát tại Đức, đồng thời còn đưa ra định hướng phát triển của opera Đức. Tuy nhiên, việc ông tìm kiếm những cải cách cho nền opera nước nhà khi đó lại khiến ông có nhiều mối thù oán hơn. Câu chuyện đấu tranh cho một nền nhạc kịch mới cho nước Đức gần như diễn ra trong hầu hết sự nghiệp của Weber. Sự ủng hộ dành cho ông không phải là không có, nhất là thời điểm ông thất vọng khi còn trở thành nhạc trưởng của Dresden và khiMũi tên thần thành công vang dội. Còn sự phản đối dành cho ông là từ những người đồng ý việc có hay không thành lập một trường phái opera Ý ở một vùng đất của Đức, Dresden và từ một nhà soạn nhạcngười Ý,Gaspare Spontini. Trường hợp của Weber là một ví dụ sinh động cho thấy nền opera Ý đã vươn lên trở lại và ảnh hướng tới châu Âu như thế nào. Đáp lại sự phản đối đó, Weber đã cho trình diễn vởEuryanthe.
Andante and Rondo Hungarian (Andante e Rondo Ongarese) for Bassoon and Orchestra in C minor, Op. 35, J. 158 (1813), revised from J. 79 (1809) for viola
Friese-Greene, Anthony (1993) Weber, The Illustrated Lives of the Great Composers, new ed., London: Omnibus,ISBN 0-7119-2081-8
Henderson, Donald G., and Alice H. Henderson (1990)Carl Maria von Weber: A Guide to Research, Garland Composer Resource Manuals 24, New York; London: Garland,ISBN 0-8240-4118-6.
Meyer, Stephen C. (2003)Carl Maria Von Weber and the Search for a German Opera, Bloomington and London: Indiana University Press,ISBN 0-253-34185-X.
Reynolds, David (ed.) (1976)Weber in London, 1826, London: Wolff,ISBN 0-85496-403-7.
Tusa, Michael C. (n.d.) "Weber (9): Carl Maria (Friedrich Ernst) von Weber." Grove Music Online. Oxford Music Online.Oxford University Press.
Warrack, John H., Hugh Macdonald, and Karl-Heinz Köhler (1985)The New Grove Early Romantic Masters 2: Weber, Berlioz, Mendelssohn, The Composer Biography Series, London: Macmillan,ISBN 0-333-39014-8.
Weber, Max Maria (1865).Carl Maria von Weber: The Life of an Artist, translated byJohn Palgrave Simpson. Two volumes. London: Chapman and Hall.