C. Rajagopalachari | |
|---|---|
Bức chân dung, k. 1973 | |
Chức vụ | |
| Nhiệm kỳ | 21 tháng 6 năm 1948 – 26 tháng 1 năm 1950 |
| Tiền nhiệm | Louis Mountbatten |
| Kế nhiệm | Vị trí bị bãi bỏ Rajendra Prasad as theTổng thống Ấn Độ |
| Nhiệm kỳ | 26 tháng 12 năm 1950 – 5 tháng 11 năm 1951 |
| Tiền nhiệm | Vallabhbhai Patel |
| Kế nhiệm | Kailash Nath Katju |
| Nhiệm kỳ | 15 tháng 7 năm 1950 – 26 tháng 12 năm 1950 |
Thống đốc Tây Bengal đầu tiên | |
| Nhiệm kỳ | 15 tháng 8 năm 1947 – 21 tháng 6 năm 1948 |
| Tiền nhiệm | Vị trí đầu tiên được thiết lập Frederick Burrows asGovernor of Bengal Presidency |
| Kế nhiệm | Kailash Nath Katju |
Thủ hiến Bang Madras đầu tiên | |
| Nhiệm kỳ | 10 tháng 4 năm 1952 – 13 tháng 4 năm 1954 |
| Tiền nhiệm | P. S. Kumaraswamy Raja |
| Kế nhiệm | K. Kamaraj |
| Vị trí | Lãnh đạo củaHội đồng Lập pháp Bang |
| Nhiệm kỳ | 14 tháng 7 năm 1937 – 9 tháng 10 năm 1939 |
| Tiền nhiệm | Kurma Venkata Reddy Naidu |
| Kế nhiệm | Tanguturi Prakasam |
| Vị trí | Lãnh đạo củaHội đồng Lập pháp Bang |
Thông tin cá nhân | |
| Quốc tịch | British Raj Ấn Độ |
| Sinh | (1878-12-10)10 tháng 12 năm 1878 Thorapalli,Madras Presidency,British Raj (nowThorapalli, Tamil Nadu, Ấn Độ) |
| Mất | 25 tháng 12 năm 1972(1972-12-25) (94 tuổi) Madras,Tamil Nadu,Ấn Độ (present-dayChennai) |
| Nơi an nghỉ | Mootharignar Rajaji Ninaivaalayam |
| Đảng chính trị | Đảng Swatantra |
| Đảng khác | Đảng Quốc Đại Ấn Độ (cho đến năm 1957) Đại hội Dân chủ Quốc gia Ấn Độ (1957–1959) |
| Con cái | 5, bao gồmC. R. Narasimhan |
| Alma mater | Đại học Bangalore Đại học Presidency, Chennai |
| Chữ ký | Tập tin:Rajagopalachari sign.jpg |
| Tặng thưởng | Bharat Ratna (1954) |
| Sự nghiệp viết lách | |
| Ngôn ngữ | |
| Giải thưởng nổi bật | Giải thưởng Sahitya Akademi |
Chakravarti Rajagopalachari (10 tháng 12 năm 1878 - 25 tháng 12 năm 1972), thường được gọi là Rajaji hoặc gọi tắt là CR, còn được gọi là Mootharignar Rajaji[1] (Rajaji, Học giả danh dự), là mộtchính khách,nhà văn,luật sư và nhà hoạt động độc lậpngười Ấn Độ.[2] Rajagopalachari làToàn quyền cuối cùng củaẤn Độ, khi đất nước này trở thành một nước Cộng hòa vào năm 1950. Ông cũng làToàn quyền Ấn Độ đầu tiên sinh ra ở Ấn Độ, vì tất cả những người giữ chức vụ này trước đây đều làngười Anh.[3]
Rajagopalachari sinh ra ở làngThorapalli củaHosur taluk thuộcquận Krishnagiri củaTamil Nadu và được học tạiĐại học Trung ương,Bangalore và Đại học Presidency,Madras. Vào những năm 1900, ông bắt đầu hành nghề luật sư tại tòa án Salem. Khi bước vào chính trường, ông trở thành thành viên của hội đồng và sau đó là Chủ tịch củaThành phố Salem. Ông tham giaĐảng Quốc Đại Ấn Độ và tham gia vào các cuộc kích động chống lạiĐạo luật Rowlatt, tham gia phong tràoBất hợp tác,Vaikom Satyagraha và phong tràoBất tuân dân sự.
Năm 1930, Rajagopalachari đã mạo hiểm vào tù khi dẫn đầu cuộc tuần hành Vedaranyam Salt Satyagraha để hưởng ứng Phong trào Dandi March. Năm 1937, Rajagopalachari được bầu làm Thủ tướng của Thuộc địa Madras (Madras Presidency) và phục vụ cho đến năm 1940, khi ông từ chức do Anh tuyên chiến với Đức. Sau đó, ông ủng hộ sự hợp tác trong nỗ lực chiến tranh của Anh và phản đối Phong trào Thoát Ấn.
Ông ủng hộ các cuộc đàm phán với cảMuhammad Ali Jinnah vàLiên đoàn Hồi giáo toàn Ấn và đề xuất cái mà sau này được gọi làCông thức C. R. Năm 1946, Rajagopalachari được bổ nhiệm làmBộ trưởng Bộ Công nghiệp, Cung ứng, Giáo dục và Tài chính trongChính phủ Lâm thời Ấn Độ, và sau đó làThống đốcTây Bengal từ năm 1947 đến năm 1948,Toàn quyền Ấn Độ từ năm 1948 đến năm 1950, Bộ trưởng Bộ Nội vụ Liên minh từ năm 1951 đến năm 1952 và làThủ hiến bang Madras từ năm 1952 đến năm 1954.
Năm 1959, ông rời bỏĐảng Quốc Đại Ấn Độ và thành lậpĐảng Swatantra, đảng này đã đối đầu với Đảng Quốc Đại trong các cuộc bầu cử các năm 1962, 1967 và 1971. Rajagopalachari là người có công trong việc thành lập một mặt trận thống nhất đối đầu với Đảng Quốc Đại ở bang Madras dưới thờiC. N. Annadurai. Ông mất ngày 25/12/1972 ở tuổi 94.
Rajagopalachari là một nhà văn xuất sắc, người đã có những đóng góp lâu dài cho nền văn học tiếng Anh của Ấn Độ và cũng được ghi nhận là người đã sáng tác ra bài hátKurai Onrum Illai trên nềnNhạc Carnatic. Ông đã bị chỉ trích vì đề xuất việc họctiếng Hindi bắt buộc và Đề án Giáo dục Tiểu học Madras gây tranh cãi ởBang Madras. Các nhà phê bình thường cho rằng sự nổi tiếng của ông trong lĩnh vực chính trị là do ông được cảMahatma Gandhi vàJawaharlal Nehru yêu thích. Rajagopalachari được Gandhi mô tả là "người canh giữ lương tâm của tôi".
Vasanthi Srinivasan, Gandhi's Conscience Keeper: C Rajagopalachari and Indian Politics (Permanent Black 2009)