Côn khúc (giản thể:崑曲;phồn thể:崑劇;bính âm:Kūnqǔ;Việt bính:kwan1 kuk1) hayCôn kịch / Tuồng Côn Sơn: Là một thể loại hí kịch của tỉnh Giang Tô, Trung Quốc. Đây là một trong những loại hình hí kịch cổ nhất của nghệ thuậtCa kịch Trung Quốc, ra đời vào khoảng cuối thế kỉ XIV (khoảng cuối thời nhà Nguyên, đầu thời nhà Minh). Côn kịch là loại hình nghệ thuật đầu tiên củaTrung Quốc đượcUNESCO đưa vào danh sáchKiệt tác truyền khẩu và phi vật thể nhân loại.
Từ thờinhà Nguyên tại miền Nam Trung Quốc bắt đầu phổ biến hình thức giải trí tạp kịch. Theo sáchNam từ dẫn chính thì Côn khúc có nguồn gốc tạiCôn Sơn, Tô Châu vào cuối thời nhà Nguyên (khoảngthế kỷ 14). Ngay từ khi ra đời Côn khúc đã được các hoàng đế nhà Minh nhưMinh Thái Tổ,Minh Thế Tông chú ý, nhiều vởtruyền kì trở nên nổi tiếng trên sân khấu côn khúc nhưNgọc quyết ký,Minh phượng ký,Hoán sa ký. Côn khúc tiếp tục là loại hình ca kịch phổ biến ở Trung Quốc thờinhà Thanh và đầu thờiTrung Hoa dân quốc trước khi lụi tàn vào giữathế kỷ 20, đặc biệt là trong thời gianCách mạng Văn hóa. Từ giữa cuối thế kỷ 20, ca kịch Côn khúc bắt đầu được phục hồi và đến năm2001 thì loại hình nghệ thuật này đã đượcUNESCO đưa vào danh sáchKiệt tác truyền khẩu và phi vật thể nhân loại.
Bài viết liên quan đếnTrung Quốc này vẫn cònsơ khai. Bạn có thể giúp Wikipediamở rộng nội dung để bài được hoàn chỉnh hơn. |