Biên giới tự nhiên là các đặc điểm địa lý thể hiện những trở ngại tự nhiên đối với giao lưu vàvận chuyển. Các đường biên giới chính trị hiện tại thường là sự chính thức hóa các trở ngạilịch sử,tự nhiên như vậy.
Một số khả năng địa lý thường cấu thành các biên giới tự nhiên là:
Đại dương: đại dương tạo ra biên giới tự nhiên rất tốn kém. Rất ít quốc gia trải rộng trên 1lục địa. Chỉ có cácquốc gia rất lớn và giàutài nguyên mới có thể duy trì chi phí quản trị trên khắp đại dương trongthời gian dài hơn.
Dãy núi: nghiên cứu về biên giới cho thấy núi có tác động đặc biệt mạnh mẽ như biên giới tự nhiên. Nhiều quốc gia ởchâu Âu vàchâu Á đã có biên giớichính trị của họ được xác định dọc theo dãy núi, thường dọc theo 1đường phân thủy.
Tronglịch sử, những tiến bộ công nghệ đã làm giảm chi phí vận chuyển và giao lưu xuyên biên giới tự nhiên. Điều đó đã làm giảm tầm quan trọng của biên giới tự nhiên theo thời gian. Kết quả là, các biên giới chính trị đã được chính thức hóa gần đây, chẳng hạn như ởchâu Phi haychâu Mỹ, thường ít tuân theo biên giới tự nhiên hơn các biên giới rất cũ, chẳng hạn như biên giới ởchâu Âu haychâu Á.
Biên giới hình học được hình thành bởi các đường thẳng (chẳng hạn như các đườngvĩ độ hoặckinh độ), hoặc thỉnh thoảng là cung, bất kể tính chấtvật lý vàvăn hóa của khu vực. Các ranh giới chính trị như vậy thường được thấy xung quanh các nước hình thành từ các tổ chứcthuộc địa, chẳng hạn như ởBắc Mỹ,Châu Phi vàTrung Đông.
Các loại biên giới:
Biên giới đối địch - là biên giới giữa 2 quốc gia đang ở trong tình trạng đối địch, có khả năng xảy raxung đột vũ trang.
Biên giớihòa bình hữu nghị - là biên giới chung giữa 2 quốc gia có quan hệ thân thiện, đường biên được hoạch định trên cơ sở thương lượng, bình đẳng.