ThànhRoma sơ khởi được hình thành từBảy ngọn đồi La Mã bao quanh bởitường thành Servius (đường viền màu đỏ) được xây dựng vào đầu thế kỷ 4 TCN.
Bảy ngọn đồi La Mã (tiếng Latinh:Septem colles Romae,tiếng Ý:Sette colli di Roma vàtiếng Anh:Seven hills of Rome) nằm ở phía đôngTevere tức tả ngạn của sông, hình thành nên vị thế địa lý sơ khởi của thành phốRoma cổ đại bên trong bứctường thành Servius.
Đồi Vatican (Colle Vaticano,Vatican Hill) nằm ở tây bắc của sôngTevere,đồi Pincius (Colle Pincio,Pincian Hill), nằm ở phía bắc của thành phố, vàđồi Janiculum (Colle Gianicolo,Janiculum Hill), nằm ở tây thành, đều không được tính vào danh hiệu Bảy ngọn đồi truyền thống.
Mô hình thành Roma cổ đại với bảy ngọn đồi La Mã tại Bảo tàng Văn minh La Mã, Roma.
Thần thoại La Mã kể rằngRomulus và Remus thành lập Roma nguyên thủy trên đồi Palatinus vào ngày 21 tháng 4 năm 753 TCN, và bảy ngọn đồi trước đó đã có làng nhỏ và con người định cư nhưng chưa được tập hợp cũng như thống nhất về một mối. Các cư dân của bảy ngọn đồi bắt đầu tương tác với nhau và liên kết thành các nhóm. Thành Roma cổ đại được hình thành khi bảy ngôi làng này hoạt động như một thể thống nhất, tận dụng những vùng thung lũng đầm lầy giữa các đồi và chuyển hóa chúng thành các khu chợ hay công trường (forum trongtiếng Latinh). Về sau, vào đầu thế kỷ thứ 4 TCN, bứctường thành Servius được xây dựng để bảo vệ lãnh thổ của bảy ngọn đồi.[2]
Ở thành phốRoma hiện đại, năm trong số bảy ngọn đồi, bao gồm Aventinus, Caelius, Esquilinus, Quirinalis và Viminalis, giờ đây là khu vực đầy di tích, kiến trúc và công viên. Đồi Capitolinus hiện là nơi đặt tòa thị chính Roma, và đồi Palatinus là trung tâm khảo cổ lớn và quan trọng.