Bè là một cấu trúc phẳng phục vụ cho việc chuyên chở và vận chuyển trên mặtnước.[1] Nó là phương tiện vận chuyển giao thông đường thủy có cấu trúc đơn giản nhất với điểm đặc trưng là hoàn toàn không cóthân như các loạitàu thuyền khác. Thông thường, bè được giữ cho nổi trên mặt nước nhờ những vật liệu có khả năng nổi nhưgỗ,thùng tôn nô bịt kín, hoặc các túi, khoang bơm đầy hơi (ví dụphao) và thường không chạy bằngđộng cơ - mặc dù có một số ít loại bè mang những đặc điểm khác với thông thường.
Bản vẽ của F. E. Paris (1841) về một chiếc bè của thổ dân tạiPeru.Một chiếc bè thử nghiệm do các học sinh tự chế, hình chụp tại cảng Brixham, Devon Nam, Anh. Chiếc bè được làm từ những cây cột gỗ, dây thừng và thùng phuy.
Những chiếc bè truyền thống được đóng từ gỗ haysậy, còn các loại bè hiện đại có thể được ghép từphao,thùng phuy hay những khối chất dẻo nhưpolystyrene. Những chiếc bè bơm hơi có thể dùng những giàn khung nhiều lớp cao su hóa có độ bền cao. Tùy vào công năng và kích thước, bè có thể có thêmcột buồm,bánh lái vàcấu trúc trên boong.
Bè chở gỗ được sử dụng để chuyên chở những khúc gỗ vừa mới bịđốn hạ về nơi chế biến. Loại bè này thật ra được làm từ chính những khúc gỗ bị đốn hạ, cụ thể những khúc gỗ này được cột lại với nhau thành những mảng lớn rồi cho thả trôi sông hoặc được tàu kéo về nhà máy chế biến. Phương pháp này hiện nay ít được dùng nhưng khá phổ biến từ giữa thế kỷ 20 trở về trước.
Những loại bè thể thao hay bè du lịch, giải trí hầu như là những loạikhông thể bơm hơi và được sản xuất từ những vật liệu dẻo để có thể lướt trên những vùng "nước trắng".
Những chiếc "bè" sinh học như vậy làphương tiện phát tán quan trọng của những động vật không biếtbay. Đối với những loàithú,lưỡng cư vàbò sát nhỏ cùng nhiều loàiđộng vật không xương sống, những mẩu trôi nổi như thế là giá thể duy nhất để chúng bám vào và sinh sống trênbiển khơi hay cácđảo cho đến khi các phương tiện giao thông do con người chế tạo cung ứng nhữngphương thức vận chuyển mới.