Arthur Harden (12.10.1865 – 17.6.1940) là mộtnhà hóa sinh ngườiAnh. Ông đã cùng đoạtgiải Nobel Hóa học năm 1929 chung vớiHans von Euler-Chelpin cho công trình nghiên cứu của họ về việc lên men đường và các enzymes lên men.
Năm 1886 Harden được thưởng Học bổng Dalton về Hóa học (Dalton Scholarship in Chemistry) và làm việc một năm vớiOtto Fischer ởErlangen (Đức). Ông trở lại Manchester làmgiảng viên kiêm trợ lý phòng thí nghiệm cho tới năm 1897 khi ông được bổ nhiệm làm nhà hóa học tại "Viện Y học phòng bệnh Anh" (British Institute of Preventive Medicine) mới được thành lập, viện này sau đó trở thành "Viện Lister"[1]. Năm 1907 ông được bổ nhiệm làm trưởng Ban Hóa sinh, chức vụ mà ông giữ cho tới khi nghỉ hưu năm 1930 (tuy nhiên ông vẫn tiếp tục nghiên cứu khoa học tại Viện này sau khi đã nghỉ hưu).
Tại Manchester, Harden đã nghiên cứu tác động củaánh sáng trên các hỗn hợp củadioxide cacbon vàclo, và ông áp dụng các phương pháp nghiên cứu các hiện tượng sinh học như tác động hóa học củavi khuẩn vàsự lên men cồn. Ông nghiên cứu việc phân nhỏ các sản phẩmglucose và hóa học của tế bàonấm men, rồi viết một loạt bài về cácvitamin chốngscorbut (antiscorbutic) và chống viêm dây thần kinh (antineuritic).